2.ジュネーブ協定

  1. Hiệp định Giơnevơ

Hiệp định Giơnevơ năm 1954 về Đông Dương gồm các văn bản: Hiệp định đình chỉ chiến sựu ở Việt Nam, Lào, Campuchia; Bản tuyên bố cuối cùng của Hội nghị và các bản phụ khác.

Nội dung Hiệp định Giơnevơ quy định:

-Các nước tham dự Hiệp định cam kết tôn trọng các quyền dân tộc cơ bản là độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của ba nước Việt Nam, Lào, Campuchia; cam kết không can thiệp vào công việc nội bộ của ba nước.

-Các bên tham gia chiến thực hiện ngừng bắn, lập lại hòa bình trên toàn Đông Dương.

– Các bên tham gia chiến thực hiện cuộc tập kết, chuyển quân, chuyển giao khu vực.

+Ở Việt Nam, quân đội nhân dân Việt Nam và quân đội viễn chinh Pháp tập kết ở hai miền Bắc-Nam, lấy vĩ tuyến 17 (dọc theo sông Bến Hải-Quảng Trị) làm giới tuyến quân sự tạm thời cùng với một khu phi quân sự ở hai bên giới tuyến.

+Ở Lào, lực lượng kháng chiến tập kết ở hai tỉnh Sầm Nưa và Phong xalì.

+Ở Campuchia, lực lượng kháng chiến phục viên tại chỗ, không có vùng tập kết.

-Hiệp định cấm đưa quân đội, nhân viên quân sự, vũ khí nước ngoài vào các nước Đông Dương. Các nước ngoài không được đặt căn cứ quân sự ở Đông Dương.
Các nước Đông Dương không được tham gia bất cứ khối liên minh quân sự nào và không để cho nước khác dùng lãnh thổ của mình vào việc gây chiến tranh hoặc phục vụ cho mục đích xâm lược.

-Việt Nam tiến tới thống nhất bằng cuộc tổng tuyển cử tự do trong cả nước sẽ được tổ chức vào tháng 7-1956 dưới sự kiểm soát và giám sát của một Ủy ban quốc tế
(gồm Ấn Độ làm Chủ tịch, cùng hai thành viên là Ba Lan và Canada ).

-Trách nhiệm thi hành Hiệp định Giơnevơ thuộc về những người kí Hiệp định và những người kế tục họ.

Hiệp định Giơnevơ năm 1954 về Đông Dương là văn bản pháp lí quốc tế ghi nhận các quyền dân tộc cơ bản của nhân dân các nước Đông Dương và được các cường quốc cùng các nước tham dự Hội nghị cam kết tôn trọng.
Nó đánh dấu thắng lợi của cuộc kháng chiến chống Pháp của nhân dân ta, song chưa trọn vẹn vì mới giải phóng được miền Bắc.
Cuộc đấu tranh cách mạng vẫn phải tiếp tục nhằm giải phóng miền Nam, thống nhất đất nước.

Với Hiệp định Giơnevơ năm 1954 về Đông Dương, Pháp buộc phải chấm dứt chiến tranh xâm lược, rút hết quân đội về nước.
Mĩ thất bại trong âm mưu kéo dài, mở rộng, quốc tế hóa chiến tranh xâm lược Đông Dương.

2.ジュネーブ協定

インドシナに関する1954年のジュネーブ協定には、次の文書が含まれています。
ベトナム、ラオス、カンボジアでの敵対行為の停止に関する協定。会議の最終声明およびその他の補足の付属書。

ジュネーブ協定の内容は次のとおりです。

-協定に参加している国々は、ベトナム、ラオス、カンボジアの3カ国の独立、主権、団結、領土保全の基本的な国民的権利を尊重することを約束します。三国の内政に干渉しないことを誓約した。

-戦争に参加した当事者は停戦を実施し、インドシナ全域の平和を取り戻す。

-戦闘に参加する当事者は、集会、部隊の移籍、地域の移籍を行います。

+ベトナムでは、ベトナム人民軍とフランス遠征軍が北と南に集まり、17緯度線(Bến HảiとQuảng Trị川に沿って)を一時的な軍事境界として、境界線の両側は非武装地帯。

+ラオスでは、抵抗軍がSầm Nưa(xamneua)省とPhong xalì (phongsali)省に集まる。

+カンボジアでは、反抗勢力がその場で動員され、集会場所はありません。

-外国から部隊、軍人、武器をインドシナ諸国に持ち込むことを禁止する法令。外国はインドシナに軍事基地を設立することはできません。
インドシナ諸国は軍事関する行為に参加できません、他の国が領土を使用して戦争を行ったり、侵略の目的を果たすことを許可していません。

-ベトナムは、1956年7月に国際委員会の管理と監督の下で開催される全国的な自由総選挙による統一を目指しています。
 (インドを含む2人のメンバーであるポーランドとカナダ)。

-ジュネーブ協定を実施する責任は、協定に署名した人々とその後継者にあります。

インドシナに関する1954年のジュネーブ協定は、インドシナの人々の基本的な国民的権利を認め、国と参加国から尊敬されている国際的な法的文書でした。
それは私たちの民衆のフランスに対する抵抗の勝利を示したが、北部を解放したばかりでまだ完成していません。
革命闘争は引き続き南を解放し、国を統一し続けなければならない。

インドシナに関する1954年のジュネーブ協定により、フランスは侵略戦争を終わらせ、すべての部隊を撤退させました。
米国は、インドシナ侵略のために戦争を拡大し、国際化するという長期計画で失敗した。

コメント