20世紀初頭におけるラオス人のフランス植民地主義との戦いの動き

5. Phong trào đấu tranh chống thực dân Pháp của nhân dân Lào đầu thế kỉ XX
Khi tiến hành xâm lược Việt Nam và Cam-pu-chia, thực dân Pháp đã tính đến việc thôn tính Lào.
Năm 1865, nhiều đoàn thám hiểm người Pháp đi ngược sông Mê Công lên thượng nguồn để thăm dò khả năng xâm nhập Lào, gây sức ép buộc triều đình Luông-pha- bang phải công nhận nền thống trị của Pháp.
Tiến hành đàm phán với Xiêm, Pháp đạt được Hiệp ước 1893, theo đó Chính phủ Xiêm thừa nhận quyền cai trị của Pháp ở Lào.
Như vậy, Lào thực sự biến thành thuộc địa của Pháp từ năm 1893.
Ngay từ đầu thế kỉ XX, nhân dân Lào đã tiến hành nhiều cuộc đấu tranh bất khuất trên toàn lãnh thổ để chống lại ách nô dịch tàn bạo của thực dân Pháp.
Mở đầu là cuộc khởi nghĩa của nhân dân Lào (1901-1903) dưới sự chỉ huy của Pha-ca-đuốc.
Phong trào đã phát triển nhanh chóng, giải phóng Xa-van-na-khét, mở rộng hoạt động sang cả vùng biên giới Lào-Việt.
Cuộc khởi nghĩa trên cao nguyên Bô-lô-ven, do Ong Kẹo, Com-ma-đam chỉ huy, nổ ra năm 1901 và kéo dài đến năm 1937.
Các cuộc khởi nghĩa chống thực dân Pháp của nhân dân ba nước Đông Dương cuối thế kỉ XIX-đầu thế kỉ XX mặc dù diễn ra rất sôi nổi, quyết liệt, thể hiện tinh thần đấu tranh bất khuất vì độc lập tự do của mỗi dân tộc, song đều thất bại.
Nguyên nhân là do các phong trào này đều mang tính tự phát, thiếu đường lối đúng và thiếu tổ chức mạnh.
Những cuộc khởi nghĩa đó đã thể hiện tinh thần yêu nước và tình đoàn kết của nhân dân ba nước Đông Dương trong cuộc đấu tranh chống thực dân Pháp.
5. 20世紀初頭におけるラオス人のフランス植民地主義との戦いの動き
ベトナムとカンボジアを侵略するとき、フランスの植民地主義者はラオスを引き継ぐことを考えました。
1865年、ラオスを侵略する可能性を探るために、多くのフランスの探検隊がメコン川流域を上流に上った。
Luong-pha- bangルアンパバーンの朝廷に圧力をかける。国家にフランスの支配を認めさせる。
xiem(シャム)との交渉を行って、フランスは1893年条約を達成しました、それによってxiem政府はラオスでフランスの支配を認めました。
このように、ラオスは実際に1893年以来フランスの植民地になりました。
20世紀初頭から、ラオスの人々はフランスの植民地主義者の残忍な奴隷化に抵抗するために領土全体で多くの不屈の闘争を行った。
始まりはPha-ca-duocの指揮の下でラオスの人々(1901-1903)の反乱です。
この運動は急速に拡大し、南極大陸を解放し、その活動をラオス – ベトナム国境地域に拡大した。
同志のOng Keoとcom-ma-damが指揮するbo-lo-ven高原での蜂起は、1901年に始まり、1937年まで続いた。
19世紀後半から20世紀初頭にかけての3つのインドシナ諸国のフランス植民地主義に対する反乱は、
非常に刺激的で激しいものであったが、それぞれ独立のための不屈の戦い精神を示した民族性だった。しかしすべて失敗しました。
失敗した理由は、これらの動きは自発的なものであり、正しい方法がなく、強力な組織がないことです。
これらの反乱はフランスの植民地主義者との闘いにおける3つのインドシナの国の人々の愛国心と連帯を示しました。

コメント