生産の改善、最初は社会経済開発から(1958-1960)

Cải tạo sản xuất, bước đầu phát triển kinh tế – xã hội (1958-1960)

Trong ba năm (1958-1960), miền Bắc lấy cải tạo xã hội chủ nghĩa làm trọng tâm: cải tạo đối với nông nghiệp, thủ công nghiệp, thương nghiệp nhỏ, công thương nghiệp tư bản tư doanh, khâu chính là hợp tác hóa nông nghiệp.

Thực hiện chủ trương trên, khắp nơi trên miền Bắc sôi nổi phong trào vận động xây dựng hợp tác xã.

Đến cuối năm 1960, miền Bắc có trên 85% hộ nông dân với 70% ruộng đất vào hợp tác xã nông nghiệp, hơn 8% số thợ thủ công và 45% số người buôn bán nhỏ vào hợp tác xã.
Một bộ phận thương nhân được chuyển sang sản xuất hoặc chuyển thành mậu dịch viên.

Đối với tư sản dân tộc, Đảng và Nhà nước chủ trương cải tạo bằng phương pháp hòa bình, sử dụng mặt tích cực của họ phục vụ cho công cuộc xây dựng đất nước.
Đến cuối năm 1960, có hơn 95% số hộ tư sản vào công ty hợp doanh.

Trong cải tạo, chúng ta mắc một số sai lầm như đã đồng nhất cải tạo với xóa bỏ tư hữu và các thành phần kinh tế cá thể; thực hiện sai các nguyên tắc xây dựng hợp tác xã là tự nguyện, công bằng, dân chủ, cùng có lợi; do đó, chưa phát huy được tính tích cực, chủ động, sáng tạo của xã viên trong sản xuât.

Đồng thời cải tạo là nhiệm vụ xây dựng, phát triển kinh tế – xã hội, trọng tâm là phát triển thành phần kinh tế quốc doanh.
Đến năm 1960, đã có 172 xí nghiệp do trung ương quản lí và trên 500 xí nghiệp do địa phương quản lí.

Những tiến bộ về mặt kinh tế đã tạo điều kiện cho sự nghiệp văn hóa, giáo dục y tế phát triển. So với năm 1957, năm 1960, số học sinh tăng 80%, số sinh viên gấp đôi.
Các cơ sở y tế năm 1960 tăng 11 lần so với năm 1955.

2.生産の改善、最初は社会経済開発から(1958-1960)

3年間(1958-1960)、北ベトナムは社会主義改革に焦点を当てました。
農業、手工芸、中小企業、資本主義および民間資本主義の商業企業の改革、主要な改革は農業でした。

上記の政策を実施するために、北部全域で、協同組合の建設の活発な動きがあります。

1960年の終わりまでに、北部の農家の85%以上が農業協​​同組合に土地の70%を持ち、職人の8%以上および小規模業者の45%が協同組合に入った。
商人の一部は生産者または貿易人となった。

国家中産階級のために、党と国家は平和的な方法による改革を提唱し、国の建設に役立てています。
1960年の終わりまでに、ブルジョア世帯の95%以上が国家建設パートナーシップに参加しました。

再教育では、私有財産や個々の経済部門を排除するなど、特定のところで、いくつかの間違いを犯します。
協同組合建設の原則の誤った実施は、自発的、公正、民主的、相互有益など生産における協同組合員の積極性、および創造性を促進していません。

同時に建設改革は、国家経済部門の発展に焦点を当てた社会経済開発の課題です。
1960年までに、中央政府が管理する172の企業と、地方自治体が管理する500を超える企業がありました。

これらの経済的進歩は、文化および医学教育の発展を促進しました。
1957年、1960年と比較して、生徒数は80%増加し、生徒数は2倍になりました。
1960年の医療施設は、1955年に比べて11倍増加しました。

コメント