3.さらなる読み物

3. Bài đọc thêm

CHỦ TỊCH NƯỚC CŨNG KHÔNG CÓ ĐẶC QUYỀN

Theo Nguyễn Dung, trong Bác Hồ với chiến sĩ, 1.1, NXB Quân đội nhân dân, Hà Nội, 2001.

* Đầu năm 1946, cả nước ta tiến hành cuộc Tổng tuyển cử bầu Quốc hội đầu tiên. Gần đến ngày bầu cử, tại Hà Nội — nơi Bác Hồ ra ứng cử, có 118 Chủ tịch Uỷ ban nhân dân và đại biểu các giới hàng xã, đã công bô’ một bản đề nghị : “Cụ Hồ Chí Minh không phải ứng cử trong cuộc Tổng tuyển cử sắp tới. Chúng tôi suy tôn và ủng hộ vĩnh viễn cụ Hồ Chí Minh là Chủ tịch của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà”.

Từ nhiều nơi trong cả nước, đồng bào viết thư đề nghị Bác không cần ra ứng cử ở một tỉnh nào, nhân dân cả nước đồng thanh nhất trí cử Bác vào Quốc hội.

Trước tình cảm tin yêu đó của nhân dân, Bác viết một bức thư ngắn cảm tạ đồng bào và đề nghị đồng bào để Bác thực hiện quyền công dân của mình : “Tôi là một công dân của nước Việt Nam Dân chủ Cộng hoà nên tôi không thể vượt khỏi thể lệ của Tổng tuyển cử đã định. Tôi ra ứng cử ở Hà Nôi nên cũng không thể ra ứng cử ở nơi nào nữa. Xin cảm tạ đồng bào đã có lòng yêu tôi và yêu cầu toàn thể đồng bào hãy làm trọn nhiệm vụ người công dân trong cuộc Tổng tuyển cử sắp tới”.

* Sau ngày hoà bình lập lại, có lần Bác đi thăm một ngôi chùa cổ, vị sư trụ trì ra đón và khẩn khoản xin Bác đừng cởi dép khi vào trong chùa. Bác không đồng ý và lặng lẽ làm đúng những quy định như khách thập phương đến lễ chùa. Trên đường từ chùa về, khi vào đến thành phố, xe Bác đến một ngã tư thì vừa lúc đèn đỏ bật. Sợ phố đông, xe dừng lâu, đồng chí bảo vệ định chạy lại đề nghị đồng chí- công an giao thông bật đèn xanh để Bác đi. Bác hiểu ý ngăn lại:

— Các chú không được làm thế, phải tôn trọng và gương mẫu chấp hành luật lệ giao thông. Không được bắt luật pháp dành quyền ưu tiên riêng cho mình.

3.さらなる読み物

国家主席に排他的権限はありません

Nguyen Dungによると、ホーおじさんと兵士、1.1、人民軍出版社、ハノイ、2001年。

* 1946年の初めに、私たちの国全体が国会を選出するための最初の総選挙を開催しました。
選挙日の近く、ホーおじさんが選挙に出馬したハノイでは、人民委員会の委員長と地区代表が118人いて、「ホーチミンおじさんは候補者ではありません。私たちはホーチミンを称え、ベトナム民主共和国の主席として永遠に支持します」

国の多くの地域から、同胞はどの地域でも選挙に立候補しないように尋ねる手紙を書きました、国の人々は満場一致でホーおじさんを主席に任命することに同意しました。

人々の愛と信頼の前に、ホーおじさんは同胞に感謝する短い手紙を書き、市民権を行使させるように頼みました。
「私はベトナム民主共和国の市民なので、民主共和国の市民です。ベトナムの市民権。総選挙のルールを超えることはできません。私はハノイで選挙に出馬しているので、他のどこにも出馬できません」

*平和が回復した後、ホーおじさんはかつて古代の寺院を訪れました。
修道院長は彼に挨拶し、寺院に入るときにサンダルを脱がないように頼みました。
ホーおじさんは同意せず、世界中から寺院を訪れる訪問者と同じ規則を静かに守りました。
寺院からの帰り道、街に入ると、赤信号が点灯してホーおじさんの車が交差点にやってきた。
混雑した通りを恐れて、車は長い間止まりました、警備員は再び走ろうとしていて、交通警察がホーおじさんが行くために青信号を与えることを提案しました。
何をやめるべきか理解しています:

—あなたはそれをしてはならず、交通規則を尊重し、従うことにおいて模範的でなければなりません。
法律で私個人を優先させないでください。

コメント