2. 1883年と1884年の2つの合意。Nguyen王朝は降伏した

2. Hai bản hiệp ước 1883 và 1884. Nhà nước phong kiến Nguyễn đầu hàng
Được tin Pháp mở cuộc tấn công, triều đình Huế vô cùng bối rối, xin đình chiến. Ngày 25-8-1883,
triều đình Huế kí với Pháp một bản hiệp ước do Pháp thảo sẵn (thường được gọi là Hiệp ước Hácmăng).
Hiệp ước Hácmăng có những nội dung chủ yếu sau đây:
Việt Nam đặt dưới sự “bảo hộ” của Pháp. Nam Kì là xứ thuộc địa từ năm 1874 nay được mở rộng ra đến hết tỉnh Bình Thuận,
Bắc Kì (gồm cả Thanh-Nghệ-Tĩnh) là đất bảo hộ. Trung Kì (phần đất còn lại) giao cho triều đình quản lí.
Đại diện của Pháp ở Huế trực tiếp điều khiển các công việc ở Trung Kì.
Mọi việc giao thiệp của Việt Nam với nước ngoài (kể cả với Trung Quốc) đều do Pháp nắm giữ.
Về quân sự, triều đình phải nhận các huấn luyện viên và sĩ quan của Pháp, phải triệt hồi binh lính từ Bắc Kì về kinh đô (Huế).
Pháp được đóng đồn binh ở những nơi xét thấy cần thiết ở Bắc Kì, được toàn quyền xử trí đội quân Cờ đen.
Về kinh tế: Pháp nắm và kiểm soát toàn bộ các nguồn lợi trong nước.
Mặc dù triều đình đã kí Hiệp ước Hácmăng, ra lệnh giải tán phong trào kháng chiến của nhân dân ta,
nhưng các hoạt động chống Pháp ở các tỉnh Bắc Kì vẫn không chấm dứt.Nhiều trung tâm kháng chiến tiếp tục hình thành.
Những toán nghĩa binh dưới sự chỉ huy của các quan lại chủ chiến như Nguyễn Thiện Thuật, Tạ Hiền, Phan Vụ Mẫn,
Hoàng Đinh Kinh…đã phối hợp với lực lượng quân Thanh (kéo sang từ mùa thu năm 1882) liên tiếp tấn công quân Pháp, gây cho chúng nhiều thiệt hại.
Để chấm dứt chiến sự, từ tháng 12-1883 quân Pháp tiến hành các cuộc hành binh nhằm tiêu diệt các ổ đề kháng còn sót lại.
Chúng đưa quân lên chiếm Sơn Tây, Bắc Ninh, Tuyên Quang và tiến hành thương lượng để loại trừ sự can thiệp của triều đình Mãn Thanh bằng bản Quy ước Thiên Tân (11-5-1884).
Tiếp đó, Chính phủ Pháp cử Pa-nơ-nốt sang Việt Nam và kí với triều đình Huế bản Hiệp ước mới vào ngày 6-6-1884.
2. 1883年と1884年の2つの合意。Nguyen王朝は降伏した
フランス人が攻撃を開始したと信じて、Hue朝廷は停戦を求めて非常に混乱していた。
1883年8月25日に、Hue朝廷はフランスが作成した条約(しばしばHamang(発未)条約と呼ばれる)に署名しました。
Hacmang条約の主な内容は次のとおりです。
ベトナムはフランスの「保護」下にあります。南部は1874年以来植民地国家だったが現在では保護区としてBinh Thuan省まで拡大。
北部(Thanh-Nghe-Tinhを含む)の終わりまで拡大。中部(土地の残りの部分)は、管理のために朝廷に引き渡されます。
Hueのフランス代表は、ベトナム中部の問題を直接管理。 
ベトナムおよび外国(中国を含む)とのすべての外交はフランスによって行う。
軍は、朝廷はフランスの官史と将校を受け入れなければならず、兵士を北ベトナムから首都(Hue)に引き揚げ。
フランス軍は、黒旗軍(残党)を完全に制御するために、北部で必要と思われる場所に配置。
経済的に:フランスは国内のすべての資源を保有し管理します。
朝廷はHacmang条約に署名して人々の抵抗運動の解消を命じましたが、北部での反フランスの活動は終わりませんでした。多くの抵抗根拠地が形成され続けています。
Nguyen Thien Thuat、Ta Hien、Phan Vu Man、Hoang Dinh Kinhなどの過激派の役人の指揮下にある軍隊は、
Thanh軍(1882年秋から拡大した)と協力して継続的に攻撃し、フランスの兵士達に多くの損害を与えています。
戦争を終わらせるために、1883年12月からフランス軍は残りの抵抗を破壊するための作戦を実施しました。
彼らは、Son Tay、Bac Ninh、Tuyen Quangを占領するために部隊を率いて、清王朝の天津条約への介入を排除するために交渉しました(1884年5月11日)。
次に、フランス政府はPa-no-notをベトナムに送り、1884年6月6日にHue王朝と新しい条約に署名しました。
フランス公使ユールパトノール パトノール条約または甲申条約

コメント